Văn mẫu Tôi đi học dành cho học sinh lớp 8

Văn mẫu Tôi đi học dành cho học sinh lớp 8

Hãy cùng Vui học Online tham khảo bài văn mẫu Tôi đi học được chia sẻ trong bài viết dưới đây để làm bài được tốt hơn nhé!

văn mẫu Tôi đi học

Đề bài: Từ bài văn Tôi đi học của nhà văn Thanh Tịnh, em hãy kể lại chuyện ngày đầu tiên đi học của em.

Mỗi khi đọc lại những câu văn mang đậm chất trữ tình của nhà văn Thanh Tịnh trong tác phẩm “Tôi đi học”, trong lòng tôi lại trào dâng một niềm cảm xúc vô cùng khó tả. Lật theo từng trang sách, đưa dòng hồi tưởng tìm về những kí ức xa xưa rất đỗi trong trắng và tươi đẹp, tôi như sống lại phút giây rực rỡ đầy hồn nhiên ngày ấy – ngày đầu tôi đi học.

Ngày đầu tôi đi học cũng là một buổi sáng “cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc” như thế. Mẹ chở tôi trên chiếc xe đạp cũ kỹ băng qua con đường làng dẫn tới trường. Bởi vì hôm qua trời đổ cơn mưa mà sáng nay đường vẫn còn đọng lại vài sũng nước, đất đỏ cứ thế lấm lem bám đầy cả bánh xe. Con đường đến trường hôm nay sao bỗng dài đến lạ thường. Có lẽ vì bánh xe phải nặng nhọc lăn qua từng đoạn đường lầy, cũng có lẽ vì đây là lần đầu tiên tôi cẩn trọng nhìn ngắm từng cảnh vật tươi đẹp bên đường từ đằng sau lưng mẹ.

Lòng tôi bỗng thấy vừa vui sướng và hồi hộp một cách lạ thường. Ngày hôm qua tôi đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ cần thiết để đi học. Mẹ còn cẩn thận ủi từng nếp áo để tôi trông thật tươm tất, gọn gàng trước khi đến trường. Ấy thế mà lúc đi qua những sũng nước, quần áo đã có chút bẩn khiến tôi không khỏi lo lắng. Chắc bạn bè sẽ không ghét bỏ tôi vì áo tôi không được sạch đâu nhỉ? 

Mãi nghĩ vẩn vơ khiến tôi chẳng hề hay biết mình đến trường vào lúc nào. Ngước nhìn ngôi trường sẽ gắn bó với tôi suốt tuổi thơ của mình, trái tim tôi mới vừa dịu xuống đã nhảy cẫng lên vì hồi hộp. Cổng trường tôi lớn hơn cái cổng làng rất nhiều. Khi tôi đứng trước nó, tôi cảm giác mình trông thật nhỏ bé. Cổng có hai lối đi vào, một lối nhỏ và một lối lớn. Phía bên trên là một chiếc bảng có viết tên trường được sơn màu xanh trông thật đẹp mắt. Lúc này, mẹ hỏi tôi có cần mẹ dắt tay vào trong trường hay không. Thật lòng tôi vô cùng lo sợ khi không có mẹ bên cạnh, nhưng nhìn những người bạn, những anh chị lớp trên vừa nhảy chân sáo vừa râm ran trò chuyện tự đi vào lớp học, tôi lại lấy hết dũng khí để một mình bước qua cánh cổng lớn kia. Quay lưng lại, đã thấy mẹ ở sau cánh cổng trường vẫy tay cười, khoảng cách rất gần nhưng sao tôi lại cảm thấy nó xa đến lạ thường.

Chẳng hiểu vì sao, lúc đó tôi lại vừa thấy tủi thân vừa thấy lo sợ, bật khóc òa chạy ra ôm lấy mẹ. Thế là mẹ xoa đầu vỗ về tôi “Ấy, nay lớp 1 rồi mà còn khóc nhè hả? Thôi để mẹ dắt con vào lớp nhé!”. Tôi vừa xấu hổ lau nước mắt vừa gật đầu lia lịa. Thế là mẹ dắt tôi băng qua các lối cây bàng cùng những hàng ghế đá trước sân trường, dẫn tôi vào lớp học. Trong lớp học, bàn ghế trông đã khá cũ nhưng vẫn sạch sẽ được sắp xếp một cách thẳng đều vô cùng gọn gàng và đẹp mắt. Một số bạn đã ngồi vào bàn, có bạn mãi không chịu buông tay mẹ để vào lớp học. Bây giờ, tôi đã chẳng còn thấy sợ hãi nữa, mà chỉ có cảm giác hồi hộp và mong đợi. Thế là tôi nói với mẹ “Mẹ ơi, giờ mẹ về đi ạ! Con đã lên lớp 1 rồi nên con không khóc nhè nữa đâu”. Mẹ mỉm cười dịu dàng nhìn tôi, rồi nói lời tạm biệt và rời đi. Nhìn bóng mẹ dần xa xa sau những bóng cây bàng to lớn, tôi tự nhủ mình đã lớn rồi, phải kiếm thật nhiều điểm mười để mẹ được vui!

Trước khi khai giảng, chúng tôi được gặp cô giáo chủ nhiệm trước. Cô tên là Hoa, hôm ấy cô mặc một bộ áo dài màu tím rất đẹp. Cô luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt âu yếm cùng nụ cười dịu dàng, giọng của cô cũng rất nhẹ nhàng khiến tôi cảm thấy thân thuộc như mẹ tôi vậy. Sau khi được cô dặn dò một số nội quy, chúng tôi được cô hướng dẫn xếp hàng và lần lượt đi ra sân nơi được phân chỗ ngồi để dự khai giảng. 

Cảm giác hồi hộp và mong đợi vẫn trú ngụ trong tâm trí tôi từ lúc đầu cho đến tận giây phút cô hiệu trưởng đánh những tiếng trống khai trường đầu tiên của cuộc đời học sinh. Tôi dường như nhận thức được, bây giờ tôi đã chính thức là học sinh lớp 1 rồi. Và kể từ lúc này, tôi sẽ gắn bó với nơi này trong suốt quãng đường tuổi thơ của mình. Nhìn lên bầu trời, màu tươi xanh của mây hòa quyện cùng những tia nắng lấp lánh nhảy nhót vui tươi như hằn sâu vào tâm trí tôi đến tận bây giờ…

Hôm nay, ngày mai và đến tận tương lai ở phía xa kia, tôi vẫn sẽ luôn giữ trong mình những cảm xúc tươi sáng, đẹp đẽ nhất vào ngày đầu tiên đi học của mình. Làm sao quên được tiếng giảng bài ngày đầu đến lớp, làm sao quên được bóng dáng người cô đầu tiên của cuộc đời, làm sao quên được bản thân từng hồn nhiên, mơ mộng và đẹp đẽ đến thế trong cái khoảnh khắc quan trọng nhất đời người?

Đó là cách bài văn mẫu Tôi đi học mà các bạn học sinh lớp 8 có thể tham khảo. Đừng quên xem thêm các bài soạn văn khác tại Ngữ văn lớp 8  

We on social :

Facebook

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *