Văn mẫu Thạch Sanh 2: Kể lại câu chuyện bằng lời của Thạch Sanh

Văn mẫu Thạch Sanh 2: Kể lại câu chuyện bằng lời của Thạch Sanh

Hãy cùng Vui học Online tham khảo bài văn mẫu Thạch Sanh 2 được chia sẻ trong bài viết dưới đây để có thể làm bài tốt hơn nhé!

văn mẫu thạch sanh 2

Đề: Kể lại câu chuyện Thạch Sanh bằng lời của nhân vật Thạch Sanh

Bài làm:

Ta là Thạch Sanh, là vua của nước Nam. Cuộc đời của ta cùng chuỗi sự kiện kỳ lạ với đầy thử thách mà ta đã trải qua luôn là chủ đề được người đời bàn tán. Tuy nhiên, sau tất cả cả những khó khăn, thăng trầm của cuộc sống, ta vẫn cảm thấy mình đã được đền đáp một cách xứng đáng bởi gia đình mà ta luôn trân trọng bây giờ. Gặp được công chúa – người vợ hiền hiện tại của ta là một niềm hạnh phúc lớn lao có khả năng xoa dịu mọi sự uất ức, đau thương mà ta đã nếm trải trong quá khứ.

Ta từng được nghe kể về bố mẹ của mình. Họ là một đôi vợ chồng già, dù nghèo khó nhưng luôn sống phúc đức, vậy mà mãi vẫn không có được một mụn con cùng bầu bạn những tháng này neo đơn. Bỗng một ngày nọ, mẹ ta mang thai. Nhưng điều kỳ lạ nhất là đã qua mấy năm mà bà vẫn chẳng có dấu hiệu sinh nở. Cho đến khi cha ta lâm bệnh chết đi, bà mới sinh được ta và đặt tên ta là Thạch Sanh. Tuy nhiên, qua những giấc mơ của mình, ta phát hiện mình chính là thái tử được Ngọc Hoàng sai xuống đầu thai làm con của họ. Khi ta lớn lên, mẹ ta cũng mất. Một mình ta sống tại túp lều nhỏ dưới gốc cây đa. Gia tài lớn nhất và cũng là người bạn duy nhất của ta chính là chiếc búa được cha ta để lại ngày còn sống. Lúc ta biết dùng búa, ta được các thiên thần dạy phép thuật cùng nhiều võ công cao cường bởi chỉ thị của Ngọc Hoàng. Từ đó đó ta có sức khỏe hơn người và có khả năng tự chăm sóc, bảo vệ cho cuộc sống của mình.

Một ngày nọ, ta bỗng được một anh hàng rượu tên là Lý Thông đến bắt chuyện làm quen. Anh ta có vẻ rất cởi mở và thân thiện. Sau một hồi nói chuyện, anh ta ngỏ ý muốn cùng ta trở thành anh em kết nghĩa và muốn đưa tôi về nhà sống chung với mẹ để cuộc sống bớt cô độc. Từ nhỏ đến lớn, ta sống trong sự thiếu thốn tình thương và bảo bọc của vòng tay gia đình. Vì thế, điều mà anh ta nói khiến ta vô cùng cảm động. Ta còn nghĩ, có lẽ đây là sự bù đắp mà ông trời ban cho tôi trong cuộc sống buồn tẻ này.

Thầm cảm tạ lòng tốt của mẹ con Lý Thông, ta liền quay về dọn dẹp rồi chuyển đến nhà họ ở. Trong lòng ta từ đó đã coi họ như người nhà và quyết bảo vệ, chăm sóc thậm chí hy sinh cho họ đến trọn đời. Một tối hôm nọ, Lý Thông bỗng bày ra một mâm rượu thịt mời ta ăn. Trong lúc ăn uống no say, Lý Thông nhờ ta đến canh miếu thờ thay phiên anh vì đang dở cất mẻ rượu. Ta thấy chuyện này cũng khá đơn giản nên cũng không nghĩ ngợi mà nhận lời đi ngay.

Tối hôm đó ta đến miếu canh rồi lim dim chợp mắt lúc nào không hay. Trong lúc đó, ta bỗng có cảm giác lạ và vừa mở mắt thì nhìn thấy khi một con chằn tinh đang giơ nanh vuốt ra định bồ lấy ta. Ta nhanh chóng lấy búa đánh lại. Dù con chằn tinh này có nhiều phép lạ, nhưng ta cũng không hề sợ hãi mà sử dụng những món võ công đã  học được để đấu lại nó. Một lúc sau, khi ta đã giết chết con chằn tinh, nó hiện nguyên hình thành một con trăn khổng lồ và để lại bên mình một bộ cung tên bằng vàng. Ta chặt đầu con chằn tinh rồi nhặt bộ cung lên đi về. Đến nhà, ta gõ cửa rất lâu thì mới được vào nhà. Ta rất lấy làm lạ khi mẹ con Lý Thông nhìn ta với ánh mắt hoảng sợ, gương mặt tím tái rồi van lạy rất nhiều. nhưng ta lại bỏ qua điều đó, không hề nghi ngờ mà kể lại câu chuyện mình giết chằn tinh cho mẹ con Lý Thông nghe. Lúc ấy, Lý Thông bỗng sáng mắt lên như vừa nghĩ được điều gì đó. Rồi anh ấy nói với ta rằng đó là con trăn của nhà vua nuôi, nay ta đã giết con trăn ấy thì khó tránh khỏi tội chết. Nói rồi Lý Thông thở dài, xua tay với dáng vẻ mệt mỏi và dặn ta giữ kín chuyện này, mọi chuyện cứ để anh ấy lo liệu. Ta nghe vậy thì cảm kích vô cùng, sau đó nhanh chóng rời đi trở về lại nơi ở cũ vì sợ chuyện ta có thể liên lụy đến gia đình Lý Thông. 

Một ngày nọ, khi ta đang ở trong túp lều của mình thì nghe thấy tiếng động lạ ở trên cao. Ta chạy ra ngoài và trông thấy con đại bàng lớn đang quắp một cô gái bay đi. Ta liền dùng cung tên vàng bắn trúng cánh nó. Mũi tên khiến nó bị thương nhưng nó vẫn gắng bay về hang. Ta lần theo vết máu thì tìm được nơi ở của nó. Một vài ngày sau, gần nơi ta ở đang mở hội xướng nhưng vì bận bịu nên đến ngày thứ 10 ta mới tham gia xem hội được. Lúc này, ta bỗng gặp được Lý Thông và vô cùng vui mừng khi biết tin anh ta được vua phong làm quận công, hiện đang sống khá tốt. Lý Thông nhìn thấy ta thì ra vẻ buồn rầu kể chuyện công chúa khi ném quả cầu may tìm chồng thì bị một con đại bàng lớn bắt đi. Nay nhà vua sai anh ta phải tìm bằng được công chúa nếu không thì sẽ bị tội chết. Lúc ấy ta chẳng mảy may nghi ngờ anh ta mà đem việc mình biết kể lại hết. Về sau ta mới biết anh ta được vua treo thưởng gả công chúa và truyền ngôi nếu cứu được nàng trở về.

Anh ta nghe vậy liền vui mừng nhờ ta dẫn đường đến nơi ở của đại bàng. Đến nơi ta liền xung phong buộc dây dòng xuống hang cứu công chúa. Sau một hồi đánh nhau với con quái vật và giết chết nó. Sau đó, ta đưa công chúa lên trước.Tuy nhiên, công chúa vừa được cứu thì Lý Thông liền sai người lấp cửa hang lại. Lúc bấy giờ, ta mới vỡ lẽ ra những sự mưu mô, xảo trá của Lý Thông. Thì ra bấy lâu nay hắn đã lợi dụng ta để cướp công trạng. Và có lẽ hắn luôn bịa chuyện và nhờ con chằn tinh ta giết lúc trước mà hắn đã được phong làm Quốc công. Tuy nhiên ta nhận thấy việc thất vọng hay buồn khổ cũng chẳng giúp ích được ta bây giờ. Vì thế, ta đã đi tìm kiếm lối ra. Đến cuối hang, ta thấy một chàng trai đang bị nhốt trong cũi sắt, ta vội cứu anh ta ra thì mới biết đây là con trai của vua Thủy Tề. Anh ta vô cùng cảm kích và mời ta về thủy cung chơi. Đến lúc về, vua Thủy Tề đã tặng cho ta một cây đàn mà ta vô cùng yêu thích.

Ấy vậy mà, khi ta vừa về đến nhà thì binh lính từ đâu xông đến, bắt giam ta vào ngục vì tội cướp của cải của vua. Thì ra hồn chằn tinh và đại bàng khi gặp nhau đã bàn cách vu vạ cho ta. Trong tù, ta nghe thấy các lính canh xì xào về căn bệnh của công chúa sau khi thoát khỏi móng vuốt đại bàng. Từ khi trở về, nàng không nói, không cười và trở nên câm lặng khiến vua cha của nàng rất lo lắng, nhưng không một người thầy thuốc nào có thể chữa khỏi. Trong lúc buồn đau, ta lấy chiếc đàn được tặng ra gảy một khúc nhạc. Tiếng nhạc vang đến tai công chúa khiến nàng bỗng cười nói và xin vua được gặp ta. Lúc này, ở trước mặt mọi người, ta đã tự minh oan cho mình và vạch trần bộ mặt giả dối của Lý Thông. Nhà vua biết chuyện liền bắt giam mẹ con Lý Thông và cho ta quyền xét xử. Mặc dù khá thất vọng vì bị lừa gạt, nhưng nghĩ đến những ngày tháng sống cùng mẹ con hắn khiến ta bớt cô đơn, ta đã tha cho họ trở về quê làm ăn. Thế nhưng, trên đường đi họ đã bị sét đánh và hóa kiếp thành bọ hung.

Nhà vua gả công chúa cho ta và mở tiệc linh đình. Hoàng tử mười tám nước chư hầu từng bị công chúa từ chối ôm hận đã kéo quân sang đòi đánh. Thấy vậy, ta đã dùng cây đàn gãy lên những khúc nhạc khiến cho các binh sĩ bủn rủn tay chân, chẳng thể nghĩ đến việc đánh nhau và họ tự cởi giáp xin hàng. Trước khi ra về, ta cho thiết đãi họ một bữa ăn với chiếc niêu cơm nhỏ. Đây là một vật thần kì nhưng hình như vẽ ngoài tầm thường của nó đã khiến các tướng sĩ biũ môi không thèm động đũa. Thấy vậy, ta liền ra thách đố ai ăn hết niêu cơm này sẽ được trọng thưởng. Nhưng họ cứ ăn thì niêu cơm lại đầy, chẳng thể nào vơi. Vì thế, cả đoàn binh sau khi ăn uống no say liền cảm tạ vợ chồng ta mà ra về. Sau này, vua cha truyền ngôi lại cho ra. Từ đó ta sống hạnh phúc cùng người vợ hiền dịu, xinh đẹp và cai quản đất nước an yên, thái bình!

Đó là bài văn mẫu Thạch Sanh 2 mà các bạn học sinh lớp 6 có thể tham khảo. Đừng quên xem thêm các bài soạn văn khác tại Ngữ văn lớp 6

We on social :

Facebook

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *